* Cái án tử hình bất công của xã hội

Cái án tử hình bất công của xã hội


VRNs (30.01.2015) – Vĩnh Long – Hiện nay trên toàn thế giới cũng còn nhiều quốc gia vẫn duy trì án tử hình như: Mỹ, Indonesia, Singapo, Nhựt Bản, Trung Quốc, Việt Nam …
Riêng Việt Nam hiện nay án tử hình oan sai, bất công đã và đang đe doạ sinh mạng của người dân nghèo, thấp cổ bé miệng từng giờ, từng ngày như tử tù Hồ Duy Hải và Nguyễn Văn Chưởng làm chấn động lương tâm của toàn dân Việt Nam trong và ngoài nước.
15012900
Vừa qua, vào ngày 26.01.2015 có buổi toạ đàm nhằm “xoá bỏ hình phạt tử hình tiến tới xã hội văn minh” tại DCCT Sài Gòn, có sự tham dự của các Chức Sắc trong Hội Đồng Liên Tôn Việt Nam, Quí đại diện các Đại Sứ Quán và Tổng Lãnh Sự Quán Hoa Kỳ, Úc Châu và Liên Âu, Quí tổ chức XHDS.

Là Tôn Giáo Cao Đài trên nền tảng của Luật Thương Yêu và Quyền Công Chánh do Đức Thượng Đế dạy, chúng tôi thiết tha kêu gọi các nhà lãnh đạo tinh thần các tôn giáo, các tổ chức đoàn thể xã hội trong và ngoài nước, các tổ chức Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc, hãy cùng chúng tôi lên tiếng để huỷ bỏ bản án tử hình của tất cả các quốc gia trên thế giới, trong đó có Việt Nam, để đảng CSVN xét lại nhằm xoá bỏ án tử hình trong bộ luật hình sự của Việt Nam và xét lại án tử hình oan sai của hai em Hồ Duy Hải và Nguyễn Văn Chưởng hiện nay để trả lại quyền sống cho họ.
Theo chúng tôi mỗi con người sinh ra đều có quyền sống, không ai có quyền giết đi mạng sống ấy dù họ có phạm tội, vì mạng sống không phải mình vi chủ mà là Đức Thượng Đế vi chủ. Đức Thượng Đế có quyền định sống chết, ngoài cái quyền của Đức Thượng Đế không có quyền nào định chết sống cho ta được.
Nhiều phương pháp để răn đe, nhưng chủ yếu phải mang tính giáo dục là chính chứ không phải dùng hình phạt để trừng trị cho xứng tội họ đã làm, điều đó chỉ để trả thù mà thôi không mang tính giáo dục lương tâm để con người trở nên thiện. Xã hội dạy họ hung dữ, bạo lực, dùng côn đồ, xã hội đen trấn áp, đến khi họ dữ thì đem ra giết.
Vì vậy trước sự bất công của xã hội, để trừ cho được cái án tử hình do xã hội giết người một cách phi pháp, tại Đền Thánh Toà Thánh Tây Ninh đêm Rằm tháng 6 năm Kỷ Sửu (1949) Đức Hộ Pháp Phạm Công Tắc – Giáo Chủ Đạo Cao Đài – đã thuyết giảng về “CÁI ÁN TỬ HÌNH BẤT CÔNG CỦA XÃ HỘI”, chúng tôi xin trích nguyên văn lời dạy của Đức Hộ Pháp để quí chư đồng đạo, quí cộng đồng người Việt trong và ngoài nước được am tường, nếu quí vị nào có điều kiện xin dịch ra Tiếng Anh để phổ biến nhằm tiêu huỷ cái án tử hình của nhơn loại không riêng gì nước Việt Nam.
Đức Hộ Pháp thuyết:
“Nhân đương thuyết về sự tương khắc của Thế – Đạo và Chơn – Đạo, trong cơ quan phụng sự Vạn Linh, Bần Đạo ngày nay thừa dịp ấy thuyết về vấn đề án tử hình của các xã hội nhơn quần đã dùng trị thế với một phương pháp phi pháp. Bằng cớ là Đức Chí Tôn đã phú thác cho Bần Đạo đảm nhiệm rất khó khăn và rất trọng yếu, Ngài căn dặn nhiều phen làm thế nào trừ cho được cái án tử hình, do xã hội giết người một cách phi pháp và nơi nào cây cờ Đạo trương lên bất kỳ nước nào, xứ nào, phải làm sao cho được bóng cờ ấy trở nên Thánh  Địa, tức nhiên không có quyền hành nào xâm phạm nó đặng bảo vệ sanh mạng nhơn loại cả mặt địa cầu, tưởng lại ta thi thố có kết quả cùng chăng tại đó ta đã để một dấu hỏi?
Đương nhiên Bần Đạo thi thố phận sự đối với Đức Chí Tôn để phụng sự nhơn loại. Buổi Bần Đạo ở hải ngoại về, khi ở Madagascar có quen biết hai người thân sĩ giống dân Mal-gache, hai vị thân sĩ ấy vì tội phiến loạn tức vận động phục quốc của họ, bị Pháp Triều lên án tử hình, Bần Đạo đánh điện văn xin hủy án tử hình ấy, hoặc thay bằng án nào khác hơn là án giết người. May thay! Nước Pháp là nước cầm quyền được văn minh chiếu diệu nơi địa cầu này, ai cũng biết, lại là nước đề xướng nhơn quyền. Ngày nay, Bần Đạo hữu hạnh thấy vụ án tử hình ấy được đem xử lại.
Lại nữa, khi Bần Đạo hội kiến cùng Cựu Hoàng Bảo Đại tại Đà Lạt trước khi về có để lại cho Người một bức cẩm nang, công việc hành tàng phục quốc trong bức cẩm nang, vấn đề đầu tiên hơn hết là bỏ án tử hình, và toàn xá các tù nhơn. Tại sao Đức Chí Tôn phải căn dặn Bần Đạo hủy bỏ án tử hình, và tranh đấu đến kỳ cùng cho kết liễu điều ấy. Bởi nó phi pháp không có quyền năng nào hơn mặt địa cầu này, hay là Càn Khôn vũ trụ đặng làm chúa mạng sống của Vạn Linh, cả cái chi mình có quyền vi chủ, nhất định xài nó, dùng nó, mình là chủ quyền đặng, cái chi không phải mình vi chủ mà mình cướp đoạt là có tội, mạng sanh không phải mình là vi chủ, Đức Thượng Đế vi chủ. Duy Đức Thượng Đế có quyền định sống chết, ngoài cái quyền của Đức Thượng Đế tức Đức Chí Tôn là Đại Từ Phụ của chúng ta thì không có quyền nào định chết sống cho ta được, chết sống ấy không phải là mình định được. Lại nữa ta biết con người sanh ra nơi cõi thế này có ba xu hướng:
  1. Là trả quả
  2. Là học hỏi
  3. Là lập vị
Đi đến đặng trả quả tức là làm đầy tớ cho đời, học hỏi tức là học trò của đời, còn đến lập vị, tức là làm học trò khó của đời.
Nếu nói từ thử đến giờ có ông chủ nào có quyền giết đầy tớ phi pháp chăng? Không có, dầu cho một con vật như con ngựa kia rủi mắc chứng không chịu cỡi, ta cho kéo xe, không kéo xe được ta tập nó cày, chớ không phải nó không làm được một việc gì rồi đem giết. Con người đến thế này cũng vậy, làm đầy tớ trả quả do nơi căn quả về tri thức tinh thần họ không đủ để bảo vệ thiên lương của họ, ngoài ra phương pháp giáo hóa ấy nhơn sanh nơi mặt địa cầu này còn có nhiều điều mâu thuẩn nếu như một người nào không được chí thiện, chí chơn, ta thử hỏi: Ai là người trên mặt địa cầu này dám nói mình là chí thiện, chí chơn đặng?
Đức Chúa JÉSUS-CHRIST tức là Gia-Tô Giáo-Chủ nói: “Nul n’est parfait ici bas senl notre Père au delà des Cieux qui est parfait”. Không ai dưới thế nầy được toàn mỹ toàn thiện, chỉ có Đức Cha ta trên Thiên Cung mà thôi.
Một cơ quan tại thế nếu nói các chơn linh, mang xác phàm đặng học hỏi, họ đã học bài gì ở thế gian, ta chỉ thấy nước nầy tranh sống với nước kia, mạnh hiếp yếu, giàu hiếp nghèo, cả sự bất công nơi mặt địa cầu đã dẫy đầy không phương thế gì giải cho hết trong khi nước mình hơn nước người ta, đưa binh khí trong tay, xúi giết nhau, quen thói giết rồi, chúng giết người, lại đem ra giết chính mình, đem cái giết ra dạy nó làm, rồi trở lại giết nó.
Giờ phút nào chánh trị nơi mặt địa cầu biết cung kỉnh mạng sanh nhơn loại đồng thể thì đừng dạy nhơn loại dữ. Thánh nhơn đã có nói: “Thánh” bất giáo nhi thiện, “Hiền” giáo nhi hậu thiện, “ngu” giáo diệc bất thiện, rồi hỏi lại. Bất giáo nhi thiện phi thánh nhi hà, giáo nhi hậu thiện phi hiền nhi hà, giáo diệc bất thiện phi ngu nhi hà”.
Nhơn sanh nơi mặt địa cầu nầy vẫn nhiều từng hạng, từng lớp, biểu sao kẻ ngu làm Thần, Thánh được, kẻ dại biết phương pháp cơ quan trị thế được, đương nhiên ta thấy phương pháp giáo dân một cách phi pháp biểu sao không dữ, không tàn ác, nhơn sanh buổi nầy do ông thầy xã hội nhơn quần dạy họ dữ, tới chừng họ dữ, đem họ giết phi pháp, dạy hiền đi, giờ phút nào dạy hiền mà họ còn dữ chừng đó mới giết họ chớ!
Quái dị thay! Đạo Đời vẫn tương khắc điều thiệt hại ấy do họ muốn lập quyền, giành quyền giáo hóa nhơn sanh họ cũng ngăn đạo giáo, họ giành quyền giáo hóa trong tay để họ dạy thiên hạ dữ, hỏi đem ra mặt công lý của tòa lương tâm Đạo kiện Đời thử coi? Tại sao họ giành quyền dạy người ta dữ!
Giết người ta rồi chừng ấy giữa tòa lương tâm họ sẽ trả lời thế nào? Bần Đạo nói quả quyết giờ phút nào còn một hơi thở cuối cùng, Bần Đạo cũng nhứt định chiến đấu cho tiêu hủy cái án tử hình của nhơn loại.”
Ban Đại Diện Khối Nhơn Sanh Đạo Cao Đài