Thứ Ba tuần V Mùa Phục Sinh (Ga 14,21-26)

Suy Niệm Phúc Âm Hằng Ngày
(Những bài suy niệm hằng ngày
của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Radio Veritas Asia)

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia

Thầy Ban Bình An Cho Các Con

Trong suốt thời kỳ thế chiến II, nhiều lần thành phố Luân Ðôn bị không lực của Ðức Quốc Xã dội bom bắn phá. Nhưng trong lần nặng nhất, sau trận bom, thành phố chìm ngập trong biển lửa. Nhìn thành phố đang mất dạng sau tấm màn tang trong khói lửa, một cụ già 80 tuổi đang than khóc trong tuyệt vọng: "Phải chăng tất cả đã sụp đổ, không còn một chút gì hy vọng?" Như đáp lời cho cụ già, một luồng gió thổi đến đẩy bạt màn khói, vậy là trong phút chốc cây Thánh Giá của nhà thờ thánh Phaolô đã hiện ra trước mắt ông. Nhìn thấy cây Thánh Giá và tháp chuông của nhà thờ còn nguyên vẹn. Bao lâu tuyệt vọng chợt tan biến nhường chỗ cho niềm vui. Một niềm vui khó tả thành lời mà cụ già bỗng cảm nghiệm được rằng: trong thế giới đang bị xâu xé bởi nanh vuốt sự dữ vẫn còn một nơi để nương tựa, vẫn còn một quyền lực lớn lao hơn vượt ra ngoài vòng kiểm soát của sự dữ.
Anh chị em thân mến!
Biết rằng, sau khi Ngài ra đi, các môn đệ sẽ rơi vào cảnh buồn lo tuyệt vọng, nên Chúa Giêsu đã hứa ban bình an cho họ. Bình an của Ngài là bình an gì? Ðó là một thứ bình an không như bình an của thế gian. Lời xác quyết của Chúa Giêsu hôm nay cho chúng ta hiểu thêm những gì đòi hỏi nơi những kẻ muốn theo Ngài. Ngài đến đem chiến tranh, chia rẽ và chống đối, kẻ theo Ngài sẽ bị ghét bỏ và bị bách hại. Vậy mà chỉ bước theo Ngài, con người mới thực sự được bình an. Nói cách khác, bình an của Chúa Giêsu là bình an Thập Giá, bình an trong tận hiến và trao ban. Có tranh chấp vì con người cứ muốn giữ lấy thành kiến dù cho đã hoàn toàn sai lầm. Có xung đột, vì con người bắt buộc kẻ khác đứng vào lập trường của mình. Có chiến tranh, vì nước giàu mạnh muốn nước hèn yếu phải làm chư hầu mình.
Thế giới đã, đang và sẽ tìm kiếm hòa bình. Cuộc tìm kiếm này sẽ chẳng bao giờ kiếm được mục đích nếu không dõi theo con đường Thập Giá của Chúa Giêsu. Cuộc khổ nạn của Chúa Giêsu không phải là một thất bại, nhưng là chiến thắng. Chẳng phải Chúa Giêsu không đủ quyền lực để chiến thắng, vì dù cho thủ lãnh thế gian cũng không có quyền lực gì đối với Ngài. Thế mà Ngài đành chịu để khuất phục. Khuất phục để chu toàn thánh ý của Thiên Chúa Cha. Khuất phục vì yêu mến Thiên Chúa Cha. Còn gì đớn đau cho bằng phải nhận chịu thua thiệt ưu thế đang nắm trong tay. Thế nhưng, đây là con đường dẫn đến bình an.
Muốn được bình an của Chúa Giêsu ban, người môn đệ ngày hôm nay cũng chẳng còn cách thế nào khác hơn là biết tự hiến và trao ban vì tình yêu. Theo Chúa Giêsu, họ phải đương đầu với những giằng co tranh chấp trong tâm hồn và bên ngoài cuộc sống. Với cái nhìn thế gian, họ đã lãnh phần thua thiệt cho các giằng co tranh chấp này. Thế nhưng, đây lại là các sao chép, các thua thiệt của Chúa Giêsu ngày xưa trên Thập Giá, để rồi cuối cùng phần thưởng nhận được là chính sự bình an.
Có thể trước các sao chép, con người luôn lo âu xao xuyến. Thế nhưng, Chúa Giêsu đã được bình an khi Ngài hoàn toàn hành động theo thánh ý Chúa Cha. Vì thế, tâm hồn người tín hữu cũng sẽ được bình an khi họ biết thưa "Xin Vâng" trước chén đắng cuộc đời.
Lạy Chúa, xin cho con biết kiếm tìm sự bình an tự chính Thập Giá của Chúa. Ðối với Thập Giá, với đau khổ, chắc chắn con sẽ lo âu, xao xuyến, nhưng nếu con hiểu được rằng đâu là cơ hội để con biết tận hiến và trao ban, con sẽ an tâm vững bước theo con đường Chúa đã đi. Bao lâu còn thu góp về cho mình là bấy lâu tâm hồn con còn bị khuấy động, chỉ khi biết cho đi con mới nhận được nguồn bình an đích thực của Chúa. Amen.


Lời Chúa Trong Giờ Kinh Gia Ðình
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia

Thứ Ba sau Chúa Nhật V Phục Sinh

Bài Ðọc I: Cv 14, 18-27
"Các ngài thuật cho giáo đoàn nghe những gì Thiên Chúa đã làm với các ngài".
Trích sách Tông đồ Công vụ.
Trong những ngày ấy, có mấy người Do-thái từ Antiôkia và Icôniô đến xúi giục dân chúng. Họ ném đá Phaolô, và tưởng rằng Phaolô đã chết, nên kéo ngài ra bỏ ngoài thành. Nhưng đang khi các môn đồ đứng xung quanh ngài, ngài liền chỗi dậy đi vào thành, và hôm sau, ngài cùng Barnaba đi sang Ðerbê. Khi đã rao giảng Tin Mừng cho thành này và dạy dỗ được nhiều người, các ngài trở lại Lystra, Icôniô và Antiôkia, củng cố tinh thần các môn đồ, khuyên bảo họ giữ vững đức tin mà rằng: "Chúng ta phải trải qua nhiều nỗi gian truân mới được vào nước Thiên Chúa". Nơi mỗi hội thánh, các ngài đặt những vị niên trưởng, rồi ăn chay cầu nguyện, trao phó họ cho Chúa là Ðấng họ tin theo.
Sau đó, các ngài sang Pisiđia, đi đến Pamphylia. Sau khi rao giảng lời Chúa tại Perghê, các ngài xuống Attilia, rồi từ đó xuống tàu trở về Antiôkia, nơi mà trước đây các ngài đã được trao phó cho ơn Chúa để làm công việc các ngài mới hoàn thành. Khi đến nơi, các ngài tụ họp giáo đoàn, thuật cho họ nghe những gì Thiên Chúa đã làm với các ngài và đã mở lòng cho nhiều dân ngoại nhận biết đức tin. Các ngài còn ở lại đó với môn đồ trong một thời gian lâu dài.
Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 144, 10-11. 12-13ab. 21
Ðáp: Lạy Chúa, các bạn hữu Chúa nhận biết vinh quang nước Chúa (x. c. 12a).
Hoặc đọc: Alleluia.
Xướng: 1) Lạy Chúa, mọi công cuộc của Chúa hãy ca ngợi Chúa, và các thánh nhân của Ngài hãy chúc tụng Ngài. Thiên hạ hãy nói lên vinh quang nước Chúa, và hãy đề cao quyền năng của Ngài. - Ðáp.
2) Ðể con cái loài người nhận biết quyền năng và vinh quang cao cả nước Chúa. Nước Ngài là nước vĩnh cửu muôn đời, chủ quyền Ngài tồn tại qua muôn thế hệ. - Ðáp.
3) Miệng tôi hãy xướng lời ca ngợi khen Chúa, mọi loài huyết nhục hãy chúc tụng danh Chúa tới muôn đời. - Ðáp.

Alleluia: Ga 16, 28
Alleluia, alleluia! - Thầy bởi Cha mà ra, và đã đến trong thế gian, bây giờ Thầy lại bỏ thế gian mà về cùng Cha. - Alleluia.

Phúc Âm: Ga 14, 27-31a
"Thầy ban bình an của Thầy cho các con".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Thầy để lại bình an cho các con, Thầy ban bình an của Thầy cho các con. Thầy ban cho các con không như thế gian ban tặng. Lòng các con đừng xao xuyến và đừng sợ hãi. Các con đã nghe Thầy nói với các con rằng: Thầy đi, rồi Thầy sẽ trở lại với các con. Nếu các con yêu mến Thầy, thì các con hãy vui mừng vì Thầy về với Cha, bởi lẽ Cha trọng hơn Thầy. Giờ đây Thầy nói với các con trước khi việc xảy ra, để khi việc xảy ra, thì các con tin. Thầy không còn nói nhiều với các con nữa, vì thủ lãnh thế gian đã đến. Nó không có quyền lực gì đối với Thầy. Nhưng để cho thế gian biết rằng Thầy yêu mến Cha, thì Thầy làm như Cha đã truyền dạy".
Ðó là lời Chúa.

Suy Niệm:
Sự bình an của Ðức Giêsu không phải là không có chiến tranh. Nó cũng không phải là tâm trạng khoan khoái, thoải mái sung sướng của con người về mặt tâm lý. Sự bình an đích thực mà Chúa Giêsu trao ban là ân huệ lớn lao từ nơi Chúa Cha. Ân huệ này chính là ơn Cứu Ðộ, ơn giải thoát ta khỏi sợ hãi và nô lệ tội lỗi. Chúng ta sẽ được bình an khi sống trong ân sủng, sự thật và ánh sáng của Chúa. Chúng ta cũng được bình an khi chân thành yêu thương anh em.

Cầu Nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, xin ban cho chúng con sự bình an đích thực trong tâm hồn. Ðể cuộc sống của chúng con không bị chao đảo, xao xuyến trước những thử thách khó khăn. Xin cho gia đình, khu xóm, giáo xứ của chúng con cũng được sống trong sự bình an của Chúa. Chúng con biết hòa hợp yêu thương nhau, biết tha thứ, bỏ qua những khuyết điểm của nhau và biết tích cực xây đắp một cuộc sống an hòa, đoàn kết, yêu thương giữa cộng đoàn của chúng con. Amen.