Bài Ðọc I: Cv 19, 1-8
"Anh em tin mà đã nhận Thánh Thần chưa?"
Trích sách Tông đồ Công vụ.
Xảy ra là khi Apollô ở Côrintô, thì Phaolô đi miền thượng du, rồi đến Êphêxô gặp một số môn đồ, và ngài hỏi họ: "Anh em tin mà đã nhận Thánh Thần chưa?" Họ trả lời: "Nguyên việc có Thánh Thần hay không, chúng tôi cũng chưa nghe nói". Ngài lại hỏi: "Vậy các ngươi đã chịu phép rửa của ai?" Họ thưa: "Phép rửa của Gioan". Phaolô liền bảo: "Gioan thanh tẩy dân chúng bằng phép rửa sám hối mà rằng: Hãy tin vào Ðấng sẽ đến sau ông, tức là Ðức Giêsu". Nghe vậy, họ đã chịu phép rửa nhân danh Chúa Giêsu. Và khi Phaolô đặt tay trên họ, thì Thánh Thần đến ngự xuống trên họ, họ liền nói được nhiều thứ tiếng và nói tiên tri. Tất cả đàn ông chừng mười hai người.
Ngài vào hội đường, và trong suốt ba tháng, Ngài mạnh dạn rao giảng, tranh luận và thuyết phục về nước Thiên Chúa.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 67, 2-3. 4-5ac. 6-7ab
Ðáp: Chư quốc trần ai, hãy ca khen Thiên Chúa (c. 33a).
Hoặc đọc: Alleluia.
Xướng: 1) Thiên Chúa đứng lên, quân thù của Người tan rã, và những kẻ ghét Người chạy trốn khỏi long nhan. Như làn khói toả, chúng rã tan, như mẩu sáp ong gần lửa chảy ra, những đứa ác nhân tiêu vong trước nhan Thiên Chúa. - Ðáp.
2) Những người hiền đức mừng rỡ hỉ hoan, trước nhan Thiên Chúa họ mừng vui sung sướng. Hãy hát mừng Thiên Chúa, hãy đàn ca danh Người, danh hiệu Người là Chúa, hãy mừng rỡ hân hoan trước nhan Người. - Ðáp.
3) Là Cha kẻ mồ côi, là Ðấng bênh vực người quả phụ, Thiên Chúa ngự trong thánh điện của Người. Thiên Chúa tạo nhà cửa cho những người bị bỏ rơi, dẫn đưa những người tù tội ra nơi thịnh đạt. - Ðáp.
Alleluia: Mt 28, 19 và 20
Alleluia, alleluia! - Chúa phán: "Các con hãy đi giảng dạy muôn dân: Thầy sẽ ở cùng các con mọi ngày cho đến tận thế". - Alleluia.
Phúc Âm: Ga 16, 29-33
"Hãy can đảm lên, Thầy đã thắng thế gian".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, các môn đệ thưa Chúa Giêsu rằng: "Ðúng thế, bây giờ Thầy nói rõ ràng, và không dùng dụ ngôn nữa. Bây giờ chúng con biết rằng Thầy biết mọi sự, không cần có ai hỏi Thầy nữa. Bởi đó chúng con tin Thầy bởi Thiên Chúa mà ra". Chúa Giêsu đáp lại các ông: "Bây giờ các con mới tin ư? Này đến giờ, và đã đến rồi, các con sẽ tản mát mỗi người một ngả, bỏ mặc Thầy một mình. Nhưng Thầy không ở một mình đâu, vì có Cha hằng ở với Thầy. Thầy nói với các con những điều đó để các con được bình an trong Thầy. Giữa thế gian, các con sẽ phải đau khổ, nhưng hãy can đảm lên, Thầy đã thắng thế gian".
Ðó là lời Chúa.
Suy Niệm:
Ðoạn Tin Mừng hôm nay báo việc môn đệ vấp ngã. Giáo Hội cho ta đọc đoạn này giữa mùa Phục Sinh - mùa hồng phúc, mùa yêu thương và hy vọng. Ðức Giêsu đã báo cho những môn đệ của Ngài, nhưng Kitô hữu chúng ta hôm nay sẽ phải lao đao khốn quẫn vì bóng đêm tội lỗi, vì thiếu vắng niềm tin. Sự ác lộng hành và thế gian bách hại... Chúa Giêsu đi trước chúng ta, Ngài cũng đã lãnh chịu tất cả những điều đó và người môn đệ của Ngài cũng sẽ bước theo con đường đó. Nhưng chúng ta đừng sợ vì Ngài đã chiến thắng thế gian. Ngài đã vượt qua quyền lực sự chết và bóng đêm của tội lỗi. Ngài dạy ta hãy vững lòng và tìm bình an nơi Ngài để can đảm bước lên.
Cầu Nguyện:
Lạy Chúa Giêsu Phục Sinh, chúng con là những người môn đệ của Chúa còn đang loay hoay giữa biển đời. Theo Chúa lên đường để về nơi phúc thật là hành trình xa xôi và vất vả. Xin giúp chúng con biết chạy đến cùng Ngài để đón nhận sự bình an và can đảm mỗi khi mỏi mệt đơn côi. Xin giúp chúng con chiến thắng con người yếu đuối, nặng nề của chúng con, để chúng con lên đường trong thanh thản và an vui. Amen.
Thứ Hai tuần VII Mùa Phục Sinh (Ga 16,29-33)
Môn Ðệ Bỏ Thầy
"Nhưng Thầy không cô độc đâu, vì Chúa Cha luôn ở với Thầy".
Những lời này Chúa Giêsu nói trước để an ủi các môn đệ trong biến cố sắp xảy đến với Ðức Giêsu và cho chính họ. Họ đã mường tượng nhiều nguy cơ sẽ đến với họ và đến với Thầy mình. Họ hoang mang, nhưng Chúa Giêsu trấn tĩnh, Người bảo họ "đừng sợ", có Chúa Cha ở với Người, Người ở với họ và Người sẽ vượt thắng hết thế gian, cản trở mọi gian nan, Ngài nói: "Hãy can đảm lên, Thầy đã thắng thế gian rồi" (Ga 16,33).
Ðó cũng là những lời Chúa Giêsu nói với mỗi người chúng ta, nhất là chúng ta đều lo lắng về ngày mai, về những thử thách sẽ đến trong tương lai, ai không lo cho ngày mai thì bị xem như là kẻ khờ khạo và vô ý thức. Nỗi sợ hãi và lo lắng cho ngày mai còn đặc biệt hơn cho những người khi họ nghĩ đến năm 2000, họ nghĩ rằng có thể là tận thế hay gần đến tận thế. Lo lắng cho ngày mai là bản tính con người, vì ngày mai là một phần quyết định cho đời mình mà mình lại không quyết định được. Ngày mai ấy lại đáng lo vì chính mình Chúa Giêsu đã xác nhận rằng: "Trong thế gian anh em sẽ phải gian nan khốn khổ" (Ga 16,33).
Gian nan khốn khó như là thân phận con người và của mọi người. Anh em sẽ khốn khó hơn vì anh em là đồ đệ của Thầy, vì anh em tin và theo Thầy. Người nói: "Nếu thế gian ghét anh em thì nó đã ghét Thầy trước..." (Ga 15,18-22). Song chính vì đức tin mà chúng ta phải gian nan đau khổ, thì cũng chính nhờ đức tin vì Thiên Chúa mà chúng ta sẽ được an ủi. Cùng với Chúa, chúng ta vượt thắng đau khổ do thế gian gây nên, thắng sự chết bằng chính những đau khổ do thế gian gây nên, thắng sự chết bằng chính những đau khổ của Người, "lấy độc trị độc". Chính sự chết của Ngài mà Ngài đã chiến thắng sự chết và đem lại sự sống trưởng cửu cho những kẻ tin Ngài.
Chúng ta cần lưu ý để không thể sai lầm về sự chiến thắng của Thiên Chúa, thái độ và hành động chiến thắng của Người là bằng tình thương bằng hy sinh mà khắc phục được thế gian và đau khổ. Người không chủ trương thắng bằng những lối hống hách, nhưng thói kiêu căng "thừa thắng xông lên" để chà đạp những người yếu hèn hơn mình, không phải chiến thắng bằng tiền của hay khoa học, mà bằng tình thương chân thật, dám chết cho người mình yêu. Hiểu sai lầm về tình thương của Thiên Chúa sẽ khiến chúng ta đi lạc đường lầm lối như Chúa nói: "Giờ sẽ đến và khi đã đến rồi, anh em sẽ phân tán mỗi người một ngả và để Thầy cô độc một mình" (Ga 16,32); "Chúa Cha ở với Thầy và Thầy ở với anh em". Trước khi về trời, Chúa Giêsu nói: "Thầy sẽ xin Chúa Cha và Người sẽ ban cho anh em một Ðấng phù trợ khác và Ngài đến ở với anh em luôn mãi" (Ga 14,16).
Thiên Chúa ở gần chúng ta luôn mãi để nâng đỡ và che chở chúng ta, song tiếc thay chúng ta không biết hay không màng chi đến Ngài, như hai môn đệ trên đường Emmau có Chúa cùng đi với họ trong những lúc họ chán nản nhất mà họ không nhận ra. Như câu chuyện người đi trên cát kể rằng: Trong giấc mộng nửa đêm, một người kia mơ thấy mình đi bộ với Thiên Chúa trên bãi biển. Người kia đã hồi tưởng mọi giai đoạn cuộc sống của mình được chiếu lại trên bầu trời xanh, trong đó anh cũng thấy có hai cặp dấu chân in song hành trên cát, một của anh và một của Chúa. Nhưng khi nhớ lại đến một quãng đời đen tối nhất của mình, thì anh lại thấy lúc đó chỉ có một cặp dấu chân mà thôi. Như hoảng sợ, anh liền hỏi Chúa: "Lạy Chúa, Chúa nói rằng một khi con theo Chúa thì nhất định Chúa sẽ mãi mãi đồng hành với con, nên con không hiểu được tại sao lúc con cần Chúa hơn hết thì Chúa lại bỏ con?"
Thiên Chúa trả lời: "Này con yêu quí của Cha, Cha rất yêu thương con và không bao giờ lìa bỏ con, lúc con bị đau khổ thử thách nhất, con thấy có chỉ có một cặp dấu chân trên cát là vì lúc đó Cha bồng con trên tay". Amen.