Bài Ðọc I: Cv 22, 30; 23,
6-11
"Con phải làm chứng về Ta tại Rôma".
Trích sách Tông đồ Công vụ.
Trong những ngày ấy, toà án muốn biết đích xác người
Do-thái tố cáo Phaolô về tội gì, nên cởi trói cho ngài, và truyền lệnh cho các
thượng tế và toàn thể công nghị họp lại, rồi dẫn Phaolô đến đứng trước mặt họ.
Phaolô biết có một số người thuộc phe Sađốc, và một số khác thuộc phe biệt phái,
nên kêu lớn tiếng giữa công nghị rằng: "Thưa anh em, tôi là biệt phái, con của
người biệt phái, tôi bị xét xử vì niềm hy vọng và vì sự sống lại của những người
đã chết". Ngài vừa nói thế, thì xảy ra sự bất đồng ý kiến giữa các người biệt
phái và Sađốc, và hội đồng đâm ra chia rẽ. Vì các người Sađốc cho rằng không có
sự sống lại, không có thiên thần và thần linh; còn các người biệt phái thì tin
tất cả điều đó. Tiếng la lối inh ỏi, và có mấy người biệt phái đứng lên bênh vực
rằng: "Chúng tôi không thấy người này có tội gì; và nếu thần linh hay thiên thần
nói với người này thì sao?" Cuộc tranh luận đã đến hồi gây cấn, viên quản cơ sợ
Phaolô bị phân thây, nên sai lính xuống kéo ngài ra khỏi họ và dẫn về
đồn.
Ðêm sau, Chúa hiện đến cùng ngài và phán: "Hãy can đảm
lên! Con đã làm chứng về Ta tại Giêrusalem thế nào, thì cũng phải làm chứng về
Ta tại Rôma như vậy".
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 15, 1-2a và 5. 7-8. 9-10.
11
Ðáp: Xin bảo toàn con, lạy Chúa, vì con tìm nương
tựa Chúa (c. 1).
Hoặc đọc: Alleluia.
Xướng: 1) Xin bảo toàn con, lạy Chúa, vì con tìm nương
tựa Chúa. Con thưa cùng Chúa: Ngài là chúa tể con; Chúa là phần gia nghiệp và
phần chén của con, chính Ngài nắm giữ vận mạng của con. - Ðáp.
2) Con chúc tụng Chúa vì đã ban cho con lời khuyên bảo,
đó là điều lòng con tự nhủ, cả những lúc đêm khuya. Con luôn luôn đặt Chúa ở
trước mặt con, vì Chúa ngự bên hữu con, con sẽ không nao núng. - Ðáp.
3) Bởi thế, lòng con vui mừng và linh hồn con hoan hỉ,
ngay cả đến xác thịt của con cũng nằm nghỉ an toàn, vì Chúa chẳng bỏ rơi linh
hồn con trong Âm phủ, cũng không để thánh nhân của Ngài thấy điều hư nát. -
Ðáp.
4) Chúa sẽ chỉ cho con biết đường lối trường sinh, sự no
đầy hoan hỉ ở trước thiên nhan, sự khoái lạc bên tay hữu Chúa, tới muôn muôn
đời! - Ðáp.
Alleluia: Ga 14, 18
Alleluia, alleluia! - Chúa phán: "Thầy sẽ không bỏ các
con mồ côi: Thầy sẽ đến với các con và lòng các con sẽ vui mừng". -
Alleluia.
Phúc Âm: Ga 17, 20-26
"Xin cho chúng nên một".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu ngước mắt lên trời cầu nguyện rằng:
"Con không cầu xin cho chúng mà thôi, nhưng còn cho tất cả những kẻ, nhờ lời
chúng mà tin vào Con, để mọi người nên một, cũng như Cha ở trong Con và Con ở
trong Cha, để cả chúng cũng nên một trong Ta, để thế gian tin rằng Cha đã sai
Con. Con đã ban cho chúng vinh hiển mà Cha đã ban cho Con, để chúng nên một như
Chúng Ta là một. Con ở trong chúng, và Cha ở trong Con, để chúng được hoàn toàn
nên một và để thế gian biết rằng Cha đã sai Con, và Con đã yêu mến chúng như Cha
đã yêu mến Con. Lạy Cha, những kẻ Cha ban cho Con thì Con muốn rằng Con ở đâu,
chúng cũng ở đấy với Con, để chúng chiêm ngưỡng vinh quang mà Cha đã ban cho
Con, vì Cha đã yêu mến Con trước khi tạo thành thế gian. Lạy Cha công chính, thế
gian đã không biết Cha, nhưng Con biết Cha, và những người này cũng biết rằng
Cha đã sai Con. Con đã tỏ cho chúng biết danh Cha, và Con sẽ còn tỏ cho chúng
nữa, để tình Cha yêu Con ở trong chúng, và Con cũng ở trong chúng
nữa".
Ðó là lời Chúa.
Suy Niệm:
Ðoạn Tin Mừng hôm nay, Ðức Giêsu không những cầu xin Cha
cho các môn đệ Ngài, mà còn xin cho cả những người nghe và tin lời các môn đệ
rao giảng. Ðể lời Chúa được mang đến khắp bờ cõi, đến với mọi người. Mỗi Kitô
hữu chúng ta phải chuyên chăm học hỏi, thấm nhuần Lời Chúa và luôn chia sẻ cho
những người mình gặp gỡ.
Cầu Nguyện:
Lạy Cha, ơn cứu độ Cha ban cho chúng con không chỉ dành
riêng cho người Kitô hữu nhưng là cho toàn thể nhân loại. Xin cho những người
Kitô hữu chúng con biết đem Tin Mừng đến với những người chưa biết Cha bằng
chính cuộc sống của chúng con. Xin cho nước Cha được mau vinh thắng. Chúng con
cầu xin, vì danh Ðức Giêsu, Con Cha. Amen.
Thứ Năm tuần VII Mùa Phục Sinh (Ga
17,20-26)
Cầu Cho Hiệp Nhất
Có một câu chuyện cổ được kể lại như sau: trong một cuộc
họp tất cả các muông thú rừng xanh, dòng nhà cọp đã dành được ngôi vị chúa sơn
lâm nhờ vào sức mạnh và bản tính hung dữ của chúng. Ngày kia, cọp gặp người thợ
săn, trước khi buông phát tên, người thợ săn nói với cọp: "Hỡi chúa sơn lâm, hãy
đón nhận các điều mà con người gửi đến cho các muông thú". Và một phát tên đã
cắm phập vào lưng cọp, quá đau đớn nên cọp đã chạy vào rừng rậm.
Thấy cọp bỏ chạy, một con sói già hỏi tại sao? Cọp lắc
đầu đáp: "Chỉ một lời con người muốn nói với chúng ta mà đã làm cho ta đau đớn
đến thế này, thì làm sao ta có thể chống lại được bọn họ". Sói già an ủi cọp:
"Ðiều suy nghĩ của chúa sơn lâm thật thực tế, tuy nhiên chúa sơn lâm đã quên một
điều là nếu tất cả các muông thú rừng xanh đoàn kết lại, chúng ta có thể chống
lại con người. Tỉ như họ hàng nhà sói chúng tôi tuy sức mạnh không bằng chúa sơn
lâm, nhưng một bầy sói vẫn có thể nuốt trọn tên thợ săn". Ý kiến thật hay, tuy
nhiên thú rừng vẫn cứ bị tiêu diệt vì chẳng bao giờ chúng học được hai chữ "đoàn
kết - hợp nhất".
Anh chị em thân mến!
Trước khi từ giả các môn đệ để về cùng Cha, Chúa Giêsu
biết rằng những kẻ theo Ngài sẽ bị thế gian ghét bỏ và vì quyền lực của sự dữ
tấn công. Nếu đơn độc chiến đấu, chắc chắn họ sẽ thất bại cũng như nguyên tổ của
họ đã thất bại. Nếu con người thua trận lần nữa thì việc cứu chuộc của Chúa
Giêsu trở thành luống công vô ích. Bởi thế mà Ngài đã cầu nguyện cho họ "như Cha
ở trong Con và Con ở trong Cha". Chúa Giêsu không cầu xin cho họ có sức mạnh, vì
sức mạnh thường đưa con người vào nguy cơ ỉ lại vào chính mình, không còn biết
đến ai và lúc đó, con người trở thành hòn đảo cô độc.
Ngài cũng không cầu xin cho con người có quyền lực, vì
quyền lực dễ đưa con người vào hố sâu của tham vọng, tham vọng thống trị, buộc
người khác phải phục vụ mình, tham vọng giàu sang đã có quyền lại có thế để rồi
từ đây sẽ phát sinh ra biết bao nhiêu tham vọng khác.
Hẳn thật, sức mạnh và quyền lực sẽ chóng giúp con người
từ thành đạt đến thành công. Có được hai yếu tố này, mọi tổ chức chẳng lo gì
phải thất bại, Vậy mà khi cầu nguyện cho Giáo Hội, cộng đoàn của những kẻ nhờ
lời các tông đồ mà tin, thì Chúa Giêsu lại không xin cho Giáo Hội được phát
triển bằng sức mạnh và quyền lực, nhưng Ngài chỉ xin cho tất cả được hiệp nhất
trong Ngài và hiệp nhất với nhau, để Ngài ở đâu thì họ cũng được ở đó, và để họ
được chiêm ngưỡng vinh quang Thiên Chúa. Chúa Giêsu đã đem lửa xuống trần gian
và Ngài hằng ao ước cho lửa ấy cháy lên. Ngài vẫn luôn mong mỏi cả thế gian tin
nhận rằng: Ngài là Ðấng Cứu Thế duy nhất.
Tuy nhiên, con đường Ngài đi và phương thế Ngài dùng lại
hoàn toàn khác biệt, tất cả được gói trọn trong hai chữ "Yêu Thương - Phục Vụ".
Bởi thế, muốn phản chiếu hình ảnh trung thực của Chúa Giêsu, không gì hiệu
nghiệm cho bằng sống yêu thương - hiệp nhất.
Lời mời gọi của Chúa Giêsu tuy đơn giản nhưng lại rất khó
thực hiện, Bởi vì bao lâu còn góc cạnh là bấy lâu chẳng thể đặt sát gần nhau và
nếu chỉ một phía cắt bỏ các góc cạnh mà thôi thì vẫn còn xa cách. Sự hiệp nhất
chỉ được phát sinh từ những cố gắng của mọi phía. Chẳng thể ngồi chờ đợi kẻ
khác, còn tôi cứ đóng khung trong các chứng tật cố hữu của mình, xem như chẳng
liên quan đến ai cả.
Lạy Chúa, khi đã trở thành phần tử trong nhiệm thể
Chúa Kitô, chắc chắn mỗi người trong chúng con không thể đứng riêng rẽ một mình,
nhưng phải liên kết với nhau để thông truyền sức sống. Muốn liên kết chúng con
phải cắt bỏ những chứng tật cố hữu, phải hy sinh trong mọi lúc. Thế nhưng, nhờ
những hy sinh này, chúng con sẽ nên một trong Chúa và sẽ được chiêm ngắm quyền
năng vinh quang Chúa hành động. Amen.