Thứ Bảy sau Chúa Nhật VII Phục Sinh




Bài Ðọc I: Cv 28, 16-20. 30-31
"Ngài ở lại Rôma, rao giảng nước Thiên Chúa".
Trích sách Tông đồ Công vụ.
Khi chúng tôi đến Rôma, Phaolô được phép ở nhà riêng với người lính canh. Sau ba hôm, ngài mời các đầu mục người Do-thái đến. Khi họ đến, ngài nói với họ: "Thưa anh em, dầu tôi đây không làm điều gì phạm đến dân tộc hay tục lệ tổ tiên, mà tôi đã bị bắt tại Giêrusa-lem và bị nộp trong tay người Rôma. Khi đã điều tra, họ muốn thả tôi vì tôi không có tội gì đáng chết. Nhưng người Do-thái chống lại, nên tôi buộc lòng phải nại đến hoàng đế, nhưng không phải là tôi có gì kiện cáo dân tôi. Do đó tôi đã xin gặp anh em và nói chuyện: Chính vì niềm hy vọng của Israel mà tôi phải mang xiềng xích này".
Suốt hai năm, ngài trú tại ngôi nhà đã thuê, tiếp nhận tất cả những ai đến gặp ngài, ngài rao giảng nước Thiên Chúa và dạy dỗ những điều về Chúa Giêsu Kitô một cách dạn dĩ, không có ai ngăn cấm.
Ðó là lời Chúa.


Ðáp Ca: Tv 10, 5. 6 và 8
Ðáp: Lạy Chúa, người chính trực sẽ nhìn thấy tôn nhan Chúa (c. 8b).
Hoặc đọc: Alleluia.
Xướng: 1) Chúa kiểm soát người hiền đức, kẻ ác nhân, ai chuộng điều ác, thì linh hồn Người ghét bỏ. - Ðáp.
2) Trên lũ tội nhân Người làm mưa than đỏ diêm sinh, và phần chén của chúng là luồng gió lửa. Bởi Chúa công minh, nên Người thích chuyện công minh, người chính trực sẽ nhìn thấy thiên nhan. - Ðáp.

Alleluia: Ga 14, 16
Alleluia, alleluia! - Thánh Thần sẽ dạy các con mọi điều, và sẽ nhắc nhở cho các con tất cả những gì Thầy đã nói với các con. - Alleluia.

Phúc Âm: Ga 21, 20-25
"Chính môn đệ này làm chứng về những việc đó và đã viết ra".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Phêrô quay lại, thấy môn đệ Chúa Giêsu yêu mến theo sau, cũng là người nằm sát ngực Chúa trong bữa ăn tối và hỏi "Thưa Thầy, ai là người sẽ nộp Thầy?" Vậy khi thấy môn đệ đó, Phêrô hỏi Chúa Giêsu rằng: "Còn người này thì sao?" Chúa Giêsu đáp: "Nếu Thầy muốn nó cứ ở lại mãi cho tới khi Thầy đến thì việc gì đến con? Phần con, cứ theo Thầy". Vì thế, có tiếng đồn trong anh em là môn đệ này sẽ không chết. Nhưng Chúa Giêsu không nói với Phêrô: "Nó sẽ không chết", mà Người chỉ nói: "Nếu Thầy muốn nó cứ ở lại mãi cho tới khi Thầy đến thì việc gì đến con".
Chính môn đệ này làm chứng về những việc đó và đã viết ra, và chúng tôi biết lời chứng của người ấy xác thật. Còn nhiều việc khác Chúa Giêsu đã làm, nếu chép lại từng việc một thì tôi thiết tưởng cả thế giới cũng không thể chứa hết các sách viết ra.
Ðó là lời Chúa.

Suy Niệm:
Trước khi kết thúc Tin Mừng, Thánh Gioan đưa ra lời chứng: Phêrô, Gioan là những nhân chứng sống động của Ðức Giêsu. Họ đã từng sống, từng hoạt động dưới sự chỉ giáo của Thầy Giêsu, vì thế họ đoan chứng Tin Mừng về Ðức Giêsu đã được trình bày là rất đáng tin.
Ðức Giêsu là lời mạc khải trọn vẹn của Thiên Chúa Cha. Qua Ngài, chúng ta được dạy dỗ, được nhận biết về tình yêu Thiên Chúa Ba Ngôi đối với chúng ta. Từ đó, Thiên Chúa muốn chúng ta phải sống bao dung, hiền hòa và hiệp nhất với nhau, vì tất cả chúng ta cũng là con Thiên Chúa.

Cầu Nguyện:
Chúng con tạ ơn Thiên Chúa Cha đã ban Ðức Giêsu cho chúng con, để Ngài yêu thương dạy dỗ và cứu chuộc chúng con.
Chúng con tạ ơn Chúa Con từ thuở đời đời, trong Ngài chúng con được tạo dựng và được tái sinh.
Chúng con tạ ơn Ðức Chúa Thánh Thần, từng giây phút trong cuộc đời chúng con Chúa đã thánh hóa và giúp chúng con sống hạnh phúc.
Xin Chúa Ba Ngôi giúp chúng con yêu thương nhau như Chúa đã yêu thương chúng con. Amen.


Thứ Bảy tuần VII Mùa Phục Sinh (Ga 21,20-25)
Số Phận Gioan

Ông Giuse Pégary là một nhà ái quốc Italia, ông được coi là nhà anh hùng dân tộc nhờ việc khởi xướng phong trào nổi dậy chống xâm lăng đánh đuổi quân Pháp và Áo giành độc lập dân tộc và thống nhất đất nước. Trong một thứ hiệu triệu gửi cho thanh niên Italia năm 1849 có đoạn viết: "Hỡi các bạn trẻ, tôi chẳng có gì cống hiến cho các bạn, ngoài sự đói khát, gian lao vất vả và cái chết. Tuy nhiên, tất cả những ai yêu mến mảnh đất thân yêu này hãy liên kết với tôi". Ðoạn văn quả là một lời thách đố, vậy mà khi được phổ biến, kết quả đã vượt ra ngoài sức tưởng tượng. Bài đọc Tin Mừng ngày hôm nay cũng phần nào tương tự như một lời thách đố của Chúa Giêsu đối với tông đồ Phêrô. Lời thách đố này mang nội dung như thế nào? Mời mọi người cùng nghe qua tường thuật của thánh Gioan đoạn 21, 20-25.
Anh chị em thân mến!
Lúc vừa mở mắt chào đời là lúc con người hội nhập vào xã hội. Chẳng phải là loại cây cỏ có thể tự mình phát triển nên con người luôn cần đến những người khác mới có thể sinh tồn. Bởi thế, dù muốn hay không, cuộc sống của người khác không thể không ảnh hưởng trên chúng ta, ngay cả khi họ chẳng giữ một vai trò gì. Có họ hay không, cuộc đời ta vẫn thế, vậy mà nếu thiếu vắng bóng họ, cuộc đời chúng ta cảm thấy thiếu mất điều gì. Con người là thế, chẳng ai đứng ngoài vòng liên đới. Ðau khổ và hạnh phúc của người khác thường vươn tỏa lên con người tôi. Nhìn một người đang hạnh phúc, tôi có thể vui hoặc buồn. Vui, nếu tôi chia sẻ được phần hạnh phúc, buồn, nếu tôi không được hạnh phúc như họ, và nỗi buồn thấm thía hơn nếu người đang hưởng hạnh phúc kia đang ở trong cùng một hoàn cảnh như tôi. Người ấy cũng như tôi tại sao lại được nhiều may mắn đến thế.
Trong bài Tin Mừng hôm nay, câu hỏi của thánh Phêrô phần nào gợi lên tâm trạng này. Khi đã trao nhiệm vụ cho thánh Phêrô, Chúa Giêsu cũng đã báo trước về quãng đời còn lại của ông sẽ như thế nào: một viễn ảnh đầy khó khăn thử thách. Thánh Phêrô đã tò mò hỏi Chúa về số phận của người đồng môn và đã được trả lời: "Nếu Thầy muốn người ấy cứ ở lại mãi cho đến khi Thầy đến thì việc gì đến con, phần con, cứ theo Thầy". Chúa Giêsu biết rằng câu trả lời của Ngài sẽ khiến cho Phêrô và các môn đệ buồn về cách đối xử phân biệt, có thể sẽ kéo theo sự chia rẽ giữa các ông. Chúa Giêsu quan tâm đến điều này vì câu hỏi của Ngài cũng là một lời mời gọi đầy thách thức riêng đối với thánh Phêrô và chung cho tất cả những ai muốn theo Ngài. Ðáp trả lời mời gọi trước hết là một quyết định riêng tư của mỗi người trưc tiếp giữa họ và Thiên Chúa. Lời mời gọi chẳng hứa hẹn ngon ngọt nhưng chỉ là gai góc, khổ đau, và khi đã chấp nhận theo Ngài thì cũng đòi hỏi kẻ theo Chúa tuyệt đối trung thành với con đường Ngài đã vạch ra cho mỗi người. Mỗi người có con đường riêng của mình, có thể con đường họ đang đi gập ghềnh sỏi đá và con đường của người bên cạnh lại yên vui phủ đầy bóng mát. Tuy vậy, họ cũng chẳng thể dừng lại ngồi nhìn người bên cạnh, Ngồi nhìn kẻ khác chỉ khiến họ thêm buồn tủi, mất hết nhuệ khí, chùn chân, không muốn tiến bước, mà không cất bước thì chẳng bao giờ đến đích điểm cuối cùng: một nơi đang bày sẵn phần thưởng để chờ đón họ. Ðường đi càng gian khổ thì niềm vui càng bừng nở. Thiên Chúa công bằng vô cùng, Ngài sẽ không để cho một ai phải thiệt thòi về những điều đã bỏ công góp sức. Cho đi thế nào thì sẽ nhận lại như vậy. Ðong đấu nào thì sẽ được trả lại bằng đấu ấy và còn đầy tràn hơn nữa.
Lạy Chúa, bước đường theo Chúa thường đầy gian khổ và không ít lần con đã dừng lại bâng quơ nghĩ ngợi và ghen tị so sánh với kẻ khác. Xin cho con luôn nhớ rằng dù có nhìn thấy trăm ngàn con đường người khác đang đi thì cũng chẳng ai có thể thay con trên con đường mà Chúa đang mở ra cho con. Chỉ vì khi nào biết can đảm tiến bước, con mới mong đạt đến đích điểm vinh quang mà Chúa đang dành để cho con đến lãnh nhận. Amen.